Qua rồi một kiếp phù du
Mẹ về nơi ấy... âm u gió ngàn
Lòng con quặn thắt miên man
Niềm đau uất nghẹn mãi tràn qua tim
Đêm mơ vất vưởng đi tìm
Bước chân, dáng mẹ.. lẩn chìm ở đâu ?..
Ngậm ngùi se sắt hạt ngâu
Mùa Vu Lan đến.. nỗi sầu buốt tâm
Lặng nhìn về hướng xa xăm
Lòng con tự trách tháng năm đáp đền…
Ước gì giờ mẹ ở bên
Chúng con ríu rít... mông mênh tiếng cười
Rưng rưng hai tiếng “ mẹ ơi !”…
Ngực cài hồng trắng..lệ rơi thấm lòng
Mẹ ơi !..Mẹ có về không ?
Siêu sinh tịnh độ…nương vòng khói hương
Phục lạy mẹ cùng tổ đường
Trăm ngàn ân nghĩa biết nhường nào nguôi
Ơn mẹ cha – nước chảy xuôi
Cho con biển rộng niềm vui với đời
Trọn kiếp này dạ chẳng vơi
Vu Lan nhớ mẹ bời bời tim con
Dẫu đền đáp chẳng thể tròn
Nén hương phục lạy gối mòn thật tâm
Mong Người từ cõi xa xăm
Thấu lòng con trẻ.. khấn thầm hôm nay.
--//--
(Huỳnh Thị Trung Trinh)