Ngài cũng đã bày tỏ cảm tưởng sau khi đạt đến chân giác ngộ tuyệt đình mà đã trải qua bao kiếp sống, bao tháng năm tu tập khổ luyện - như là mình vừa thoát khỏi ngục tù, bước vào một trang đời hoàn toàn mới và vô cùng hân hoan vì sự giác ngộ và giải thoát toàn triệt cho chính cuộc đời mình:
“Lang thang bao kiếp sống
Trong sanh tử luân hồi
Ta tìm nhưng chẳng gặp
Người xây dựng nhà này
Tái sanh thật khổ thay.
Ôi người làm nhà kia
Nay ta đã thấy ngươi
Ngươi không làm nhà nữa,
Đòn tay ngươi gãy rồi
Kèo cột người tan nát,
Tâm ta đạt an ổn
Tham ái thảy tiêu vong”
Trong sanh tử luân hồi
Ta tìm nhưng chẳng gặp
Người xây dựng nhà này
Tái sanh thật khổ thay.
Ôi người làm nhà kia
Nay ta đã thấy ngươi
Ngươi không làm nhà nữa,
Đòn tay ngươi gãy rồi
Kèo cột người tan nát,
Tâm ta đạt an ổn
Tham ái thảy tiêu vong”
(Pháp Cú 153 & 154).
Đêm ấy là ngày trăng tròn tháng Tithakhu (theo lịch của Ấn Độ), tức nhằm ngày mùng tám tháng 12 theo lịch của Trung Hoa, lúc Ngài vừa tròn 35 tuổi, đúng vào năm 590 trướcTây Lịch…Khởi nguồn từ đêm lịch sử ấy – ánh Đạo Vàng đã không ngừng chói sáng, rạn rỡ trong hằng triệu triệu trái tim nhân loại để cùng tiến về bến bờ an lạc chân thực, vĩnh hằng cho đời mình!Bày tỏ niềm kính ngưỡng và tri ân nhân ngày Đức Phật thành Đạo – nhà thơ Chơn Ngữ đã thốt lên :
“ Lành thay! Đời có Đạo Vàng
Sáng soi khắp cõi – đường quang, nẽo về
Mừng ngày thấy được Chân Quê
Tâm hương dâng gởi, lời thề sắc son! “
Nhớ lại đêm lịch sử thiêng liêng ấy, người thơ Phan Thị Hiệp đã bày tỏ:
Sáng soi khắp cõi – đường quang, nẽo về
Mừng ngày thấy được Chân Quê
Tâm hương dâng gởi, lời thề sắc son! “
“ (...) Sấm nổ vang trời, muôn ngàn chớp giật
Người ngồi yên thiền quán – mặc mưa tuôn
Người nghiệm ra sự hiểu biết, yêu thương
Làm chuyễn hóa bao niềm đau, sầu hận! (..) “
Nhà thơ Nguyễn Miên Thương ghi lại cảm xúc về “ Xuân Thành Đạo “ thật chí thành:
Người ngồi yên thiền quán – mặc mưa tuôn
Người nghiệm ra sự hiểu biết, yêu thương
Làm chuyễn hóa bao niềm đau, sầu hận! (..) “
“ Đất trời bổng sáng dị thường
Trần gian khai Hội – mười phương Đạo Vàng
Nắng Xuân hoa cỏ rộn ràng
Nghìn con én lượn về ngang lưng trời(..) “
Hòa cùng niềm hân hoan chung, Ngọc Ninh đã “ Mừng Ngày Đắc Đạo” bằng vần thơ mộc mạc, mà thắm tình:
Trần gian khai Hội – mười phương Đạo Vàng
Nắng Xuân hoa cỏ rộn ràng
Nghìn con én lượn về ngang lưng trời(..) “
“ Con qùy trước tượng Đấng Như Lai
Châm nén tâm hương tưởng niệm Ngài
Độ chúng sanh mê – rời biển tục
Truyền Kinh hậu thế thoát trần ai
Nhất phẩm vô ưu, ngời vạn tuế
Tâm thông rực sáng bổn liên đâì “
Nhà thơ Lê bá Duy “ Đi Lễ Chùa “ với đoạn thơ ngũ ngôn tứ tuyêt trong sáng, hồn nhiên:
Châm nén tâm hương tưởng niệm Ngài
Độ chúng sanh mê – rời biển tục
Truyền Kinh hậu thế thoát trần ai
Nhất phẩm vô ưu, ngời vạn tuế
Tâm thông rực sáng bổn liên đâì “
“ Đầu năm đi lễ chùa
Đóa Vô ưu rộ nở
Nắng hồng xuân trong mắt
Sưởi ấm nhành hoa thơ “
Với ý tưởng mùa Xuân mang đến cho người bao diều ước mơ & hy vọng – Trương Thị Giàu đã “ Gánh Xuân “ đi khắp phố phường để “ bán “ cho người tình thương yêu…
Đóa Vô ưu rộ nở
Nắng hồng xuân trong mắt
Sưởi ấm nhành hoa thơ “
“ (…) Một mình một gánh gian truân
Chiều Xuân lạc bước buâng khuâng cuối đường
Gánh Xuân đi khắp phố phường
Bán Xuân với cả tình thươg dâng người (..) “
Vui mừng nhân ngày trọng đại Phật thành Đạo, cùng với mùa Xuân với bao hy vong đang về - nhà thơ Nguyên Thọ -BCT đã ghi trọn cảm nhận về “ Chùa Quê Mùa Xuân “ với niềm tin & cảm xúc dạt dào:
Chiều Xuân lạc bước buâng khuâng cuối đường
Gánh Xuân đi khắp phố phường
Bán Xuân với cả tình thươg dâng người (..) “
“ Từ đâu
chim én bay về
Đậu trên mái ngói chùa quê gọi bầy
Hương trầm xông ngát sáng nay
Thầy lần chuỗi hạt, đón ngày Xuân sang
Hoàng Mai vừa nở dịu dàng
Sau ngày bão lũ
ngập tràn niềm tin
Cõi thiền nắng trải lung linh
Người về chiêm bái, thắm tình ân sâu! “
Trong tình cảm sâu sắc đặc biệt ấy – Ngô Quang Thi đã có một “ Giấc Mơ Xuân “ thật nồng nàn & thơ mộng..
chim én bay về
Đậu trên mái ngói chùa quê gọi bầy
Hương trầm xông ngát sáng nay
Thầy lần chuỗi hạt, đón ngày Xuân sang
Hoàng Mai vừa nở dịu dàng
Sau ngày bão lũ
ngập tràn niềm tin
Cõi thiền nắng trải lung linh
Người về chiêm bái, thắm tình ân sâu! “
“ (…) Trăng kề lọt bóng song thưa
Chùm hoa thuở trước hương đưa đến giờ
Chày kinh lay hạt sương mơ
Hồ sen nở nhụy, vàng huơ của Thiền (..) “
Với niềm hân hoan sẵn có ắp đầy trong lòng, với mùa Xuân đang đếm bước hồn nhiên trở lại với Người – Vĩnh Hiền đã cảm thấy “ Xuân Mới “ cũng đang chớm nụ với đời mình bằng đoạn ngũ ngôn tứ tuyệt thắm đượm đạo vị:
Chùm hoa thuở trước hương đưa đến giờ
Chày kinh lay hạt sương mơ
Hồ sen nở nhụy, vàng huơ của Thiền (..) “
“ Xuân mới, vườn xanh mới
Ngào ngạt đất hương xông
Đi trong mùa hoa cải
Niềm vui như trăng Rằm! “
Nhà thơ của xứ Hoa Đào Phan Thành Minh với “ Niệm Khúc Lá “ thật êm đềm & lãng mạn khi mùa Xuân đang đến :
Ngào ngạt đất hương xông
Đi trong mùa hoa cải
Niềm vui như trăng Rằm! “
“ Em đội mâm lễ lên chùa
Con trăng mười bốn cợt đùa áo lam
Tóc đuôi gà thắt nơ cam
Bờ môi cẩn nguyệt em làm khổ ai? (..) “
Đào Phước Giao cũng rất đồng cảm với “ Tình Xuân “ – nhưng thoáng chút ngậm ngùi về cõi vô thường của phận người:
Con trăng mười bốn cợt đùa áo lam
Tóc đuôi gà thắt nơ cam
Bờ môi cẩn nguyệt em làm khổ ai? (..) “
“ Đi gom hạt nắng trên ngàn
Đem về ươm nụ cả vườn hoa xuân
Xuân đi – xuân đến, mấy lần?
Giật mình đếm tuổi phong trần bao năm? “
LV-Phùng Hữu Hoàng từ phố biển gởi “ Thơ Lên Phố Núi “ với tình cảm chân thành, dào dạt trong ngày vui & mùa xuân chung :
Đem về ươm nụ cả vườn hoa xuân
Xuân đi – xuân đến, mấy lần?
Giật mình đếm tuổi phong trần bao năm? “
“ Cảm mến tình thơ trên Phố Núi
Gởi thơ phố biển đến non cao
Thơ núi : Cồng chiên tràn dũng khí
Thâm tình, thơ biển sóng xôn xao! “
Với sự chuyễn đổi mầu nhiệm của mùa Xuân từ thiên nhiên, lòng người cũng đã bắt gặp ở chính mình những sự chuyễn hóa rất mới lạ & ấm áp. Triệu Nguyên Phong đã “ Hát Hội Mùa Xuân “ thật nghĩa tình:
Gởi thơ phố biển đến non cao
Thơ núi : Cồng chiên tràn dũng khí
Thâm tình, thơ biển sóng xôn xao! “
“ Theo nhau
về hội
đồng xanh
Em lam lũ vẽ bức tranh
quê nhà
Miệt mài sông gánh phù sa
Lúa vàng đượm khúc dân ca trữ tình (…) “
Và “ Sắc Xuân “ của Nhật Quang đầy mầu sắc & hình ảnh nên thơ :
về hội
đồng xanh
Em lam lũ vẽ bức tranh
quê nhà
Miệt mài sông gánh phù sa
Lúa vàng đượm khúc dân ca trữ tình (…) “
“Xuân về tô điểm bốn mùa
Tô son duyên dáng mái chùa chân mây
Nhành đâò thấp thoáng bóng cây
Mặt hồ trăng tỏ vơi đầy sắc hoa
Chim về sớm tối hát ca
Chung xây tổ ấm mái nhà chúng sanh (…) “
“ Chiều Xuân Viếng Chùa “ của Bùi Văn Thọ đượm nét hồn nhiên, giản dị :
Tô son duyên dáng mái chùa chân mây
Nhành đâò thấp thoáng bóng cây
Mặt hồ trăng tỏ vơi đầy sắc hoa
Chim về sớm tối hát ca
Chung xây tổ ấm mái nhà chúng sanh (…) “
“ Chiều xuân theo Mẹ viếng thăm chùa
Trời rắc mầm xuân những giọt thưa
Vội vã băng qua nhiều thửa ruộng
Tổi đình Thiên Phước đến hay chưa? “
Với thể thơ Đường – thất ngôn bát cú – nhà thơ Hạnh Phương đã ghi lại “ Giai Điệu Mùa Xuân “ bằng những rung cảm chứa chan nồng thắm :
Trời rắc mầm xuân những giọt thưa
Vội vã băng qua nhiều thửa ruộng
Tổi đình Thiên Phước đến hay chưa? “
“ Phúc lộc thanh tân mãi rưới chan
Tri âm giao hưởng vọng tơ dàn
Niềm – Trong thi tứ lòng trong tuyết
Giá – Ngọc vừa hương phẩm ngọc lan
Ấp ủ tự bao ngày khát vọng
Ước ao từng phút buổi chiêm quan
Từ muôn phương đến trăm chiều lại
Chan chứa tình Xuân biếc núi ngàn “
Người thơ Lê Thị Minh Nghiệm “ Nghe Câu Hát Lượn Ngày Xuân “ thật thiết tha & trong sáng:
Tri âm giao hưởng vọng tơ dàn
Niềm – Trong thi tứ lòng trong tuyết
Giá – Ngọc vừa hương phẩm ngọc lan
Ấp ủ tự bao ngày khát vọng
Ước ao từng phút buổi chiêm quan
Từ muôn phương đến trăm chiều lại
Chan chứa tình Xuân biếc núi ngàn “
“ Mùa xuân có tự bao giờ
Để câu hát cứ lượn lờ quanh em
Để cho lạ bổng thành quen
Để cho đêm bổng bừng lên ánh ngày
…
Kìa sao có chuyện lạ lùng
Mùa xuân – câu hát, theo cùng nhớ thương! “
Trong cõi mơ mộng & cô độc, người thơ vẫn thường “ Tỏ Tình Cùng Xuân “ thật ngọt ngào, thao thiết như Mã Nhược Mai đã tâm sự:
Để câu hát cứ lượn lờ quanh em
Để cho lạ bổng thành quen
Để cho đêm bổng bừng lên ánh ngày
…
Kìa sao có chuyện lạ lùng
Mùa xuân – câu hát, theo cùng nhớ thương! “
“ Em về dưới hạt mưa xuân
Giọt bay lất phất tiễn chân buổi này
Còn anh ngồi nán lại đây
Ý xuân vừa chớm, đong đầy tình em! “
Và hãy lắng nghe người thơ Nguyễn Tấn Thái “ Tỏ Tình “ cùng xuân quê nhà:
Giọt bay lất phất tiễn chân buổi này
Còn anh ngồi nán lại đây
Ý xuân vừa chớm, đong đầy tình em! “
“ Tình em mầu lá bình yên
Xuân ca nhã ngọc suốt miền tươi xanh
Dịu thơm lụa thắm an lành
Duy Xuyên tơ nắng long lanh vui cừoi
Ngày xa ôm trọn tình người
Khắc ghi cùng cuộc ngược xuôi khắp miền
Tình em nguyên vẹn. như nhiên
Xuân ca nhã ngọc suốt miền tươi xanh
Dịu thơm lụa thắm an lành
Duy Xuyên tơ nắng long lanh vui cừoi
Ngày xa ôm trọn tình người
Khắc ghi cùng cuộc ngược xuôi khắp miền
Tình em nguyên vẹn. như nhiên
Thăng Bình mến gởi nỗi niềm yêu thương “
Cùng với muôn hoa khoe sắc, Hoàng Hà- Bùi Châu Thạch, cũng đã nhìn thấy đóa “ Hoa Tâm “ bừng nở giữa mùa vui Thành Đạo và Xuân của đất trời:
“ Hoa Tâm nở ngát vườn hồng
Tiếng chim ríu rít ấm nồng ngày Xuân
Cành thương đượm trái trong ngần
Long lanh mắt Mẹ - bâng khuâng nỗi niềm! “
Nhớ quê – là nhớ Mẹ, bởi nơi chôn nhau cắt rún ấy – tình Mẹ đã sớm khuya làm nên “ quê nhà“ . Ngọc Tánh đã có cảm nhận như vậy trong “ Nhớ Quê “:
Tiếng chim ríu rít ấm nồng ngày Xuân
Cành thương đượm trái trong ngần
Long lanh mắt Mẹ - bâng khuâng nỗi niềm! “
“ Nhớ quê con nước rạc ròng
Thương thân cò lội mấy vòng thời gian
Thương cha đi sớm vội vàng
Niềm riêng nỗi Mẹ cơ hàn đắn đo
Lòng con xao xít buồn lo
Nhớ quê – nhớ Mẹ, câu hò đêm trăng “
Người thơ Duy Hiền nghĩ về “ Mẹ Quê “ của mình thật chí tình:
Thương thân cò lội mấy vòng thời gian
Thương cha đi sớm vội vàng
Niềm riêng nỗi Mẹ cơ hàn đắn đo
Lòng con xao xít buồn lo
Nhớ quê – nhớ Mẹ, câu hò đêm trăng “
“ (…) Cua dồng Mẹ bắt từng con
Ngắt chùm rau bợ, lon ton đem về
Mẹ thường nhặt củi bờ tre
Lát mì cõng gạo, muối mè dầm tương
Kể sao hết nỗi lo toan
Ân sâu nghĩa nặng cội nguồn bao la! “
Trang “Hoa Tâm Trong Vườn Đạo” đã được người thơ Nguyễn Thị Sô gọi là “ Vườn Hoa Xuân” với niềm hân hoan & hy vọng cùng với Ánh Đạo Vàng đang tỏa sáng giữa mùa Xuân:
Ngắt chùm rau bợ, lon ton đem về
Mẹ thường nhặt củi bờ tre
Lát mì cõng gạo, muối mè dầm tương
Kể sao hết nỗi lo toan
Ân sâu nghĩa nặng cội nguồn bao la! “
“Xuân về rực rỡ thắm vườn hoa
Muôn sắc bừng lên,ánh sáng lòa
Mai cúc hồn nhiên khoe sắc mới
Lan, Hồng e ấp vẻ kiêu sa
Gió hôn nhẹ lưởt làn môi mọng
Sương đậu lung linh giọt chẳng nhòa
Ong bướm gọi nhau mùa hội tụ
Về đây sum họp một mùa hoa “
Chân thành cám ơn Quý Thi Hữu & Đạo Hữu đã luôn gắn bó & điểm tô cho “ Vườn Hoa Tâm “ Vô Ưu ngày thêm phong phú và luôn là vườn hoa muôn vẻ của tình Thương Yêu & Tình Đạo thắm thiết! Người giữ vườn xin gởi đến tất cả lời cầu chúc:”THÂN TÂM THƯỜNG AN LẠC TRONG ÁNH ĐẠO VÀNG NHIỆM MẦU BẤT TUYỆT !“
Muôn sắc bừng lên,ánh sáng lòa
Mai cúc hồn nhiên khoe sắc mới
Lan, Hồng e ấp vẻ kiêu sa
Gió hôn nhẹ lưởt làn môi mọng
Sương đậu lung linh giọt chẳng nhòa
Ong bướm gọi nhau mùa hội tụ
Về đây sum họp một mùa hoa “
Mang VIên Long