810 262
Văn Hóa » Sáng Tác
Chia sẻ với bạn bè qua:
Đông Triều. 03:37:24 07-02-2019 (GMT+7).
Kích cỡ chữ: Giảm Tăng

Hoa Tâm dâng Phật & Mùa xuân quê hương Thân yêu…

Hoa Tâm dâng Phật & Mùa xuân quê hương Thân yêu…
Mùa Xuân đang về trên mọi nẻo đường Quê hương ngọt ngào hương sắc, sau những tháng ngày dài giá buốt mùa Đông, để đón mừng ngày Đức Phật Thành Đạo - và những đóa hoa Tâm cũng rộn ràng chuyển về bao tâm tình, bao ước mơ kính dâng lên Đấng Từ Phụ, hướng về quê nhà dấu yêu; với tấm chân tình rông mở, yêu thương…
Nhà thơ Phạm Văn Phương đã có được phút giây “Chớm Xuân, Nhớ Ngày Thơ Dại” thật hồn nhiên, cảm xúc:
                   “Ngày nhỏ thường nằm dưới chân Phật
                     Trong ngôi chùa làng
                     Thức giấc thấy ông lần tràng hạt
                     Tiếng chuông còn ngân vang…

                      Tóc con bây giờ cũng trắng
                      Bạn nhỏ kẻ mất, người còn
                      Sớm lạnh, thấy cây trổ lộc
                      Nhớ ngày xưa đến héo hon!”
Ảnh: Gió hát Thiền ca
          Nguyễn An Đình làm vườn, trồng hoa - đã từng “mơ Hoàng cúc đến đêm Xuân mộng/ ôm cả hồn hoa mới thỏa lòng” luôn nhạy cảm với hơi Xuân mỗi độ, cũng đã chia sẻ tâm tình từ “Cúc Hoa”:
                     “Hồn cúc bay đi ấm đất trời
                       Đưa đẩy áo cơm quá nửa đời
                       Năm tháng chuyên cần đâu dám hẹn
                       Xuân ngọt ngào đóa hé giọt trăng soi…”
          Mùa Xuân đã bắt đầu với “hơi xuân, hoa xuân” và cũng từ đó - nỗi nhớ thương, kỷ niêm, cũng ùa về khiến ta chợt bàng hoàng, ray rức. Nhà thơ Lê Phương Châu đã“Nhớ Mẹ” trong nỗi niềm đơn chiếc buổi vào xuân bằng bài thất ngôn bát cú nhiều nét mới:
                 “Điệp khúc thiên thu lắm đoạn trường
                   Sương bờ liễu hạnh dệt tơ vương
                   Hai mùa thinh lặng con cô quạnh
                   Cuối nẻo vô thường bến thiện lương
                   Vái vọng Mẹ hiền nơi cõi Phật
                   Tạ từ ái huyễn tựa màn sương
                   Dong thuyền độc mộc tiêu sơ cánh
                   Thạch bích tà dương lộ nguyệt đường!”
           Phan Thiếu Anh thì “Đón Xuân” với “mâm ngũ quả, hoa, trà, và tình bạn” thật đơn giản nhưng rất ấm áp nghĩa tình:
                   “Một mâm ngũ quả, dăm cành hoa
                     Em cũng dón xuân thật đậm đà
                     Thỏa thích chuyện đời cùng bè bạn
                     Mừng nhau năm mới, mấy chung trà…”
            Một sáng đầu năm mới - Ngọc Ninh nhìn “Vườn Xuân” tươi thắm, chợt nhớ đến công ơn của người Thầy kính yêu - bồi hồi ghi lại:
                     “Vườn Xuân hé nụ huyền vi
                       Thầy đi hái quả Từ Bi cho người
                        Nặng vai gánh cả đất trời
                        Vì tình nhân loại, truyền lời chân Kinh…”
Ảnh: Gió hát Thiền ca
             Mùa xuân - mùa bắt đầu cho một năm mới, cũng đã khiến tâm hồn ta lâng lâng hoài cảm bao điều mới mẻ, nhắc nhở cho mình, mà cũng sẻ chia với tất cả. Duy Khương đã tâm sự:
                        “Người ơi, ta sống với tình yêu
                          Lòng cảm tơ vương ấp ủ nhiều
                          Sớm tối ươm mầm hoa Đạo pháp
                          Cho lòng vơi bớt nỗi đìu hiu!”
              Thành Long với “Dòng Sông Quê Mẹ” tĩnh lặng - nên thơ, trong một ngày Xuân êm đềm như tranh:
                         “Đưa tay níu lấy hòang hôn
                           Trăng sao rơi rụng lạc hồn bến xuân
                           Ngang trời cánh vạc bâng khuâng
                           Con thuyền lặng lẽ lão ông mỉm cười!”
               VHT vừa nhận được câu đối “Chúc Mừng” của Duy Hiền - đây là lời chúc Xuân trang trọng, thâm tình; người giữ vườn xin được chia sẻ với tất cả:
                     “Xuân về chúc phu thê thắm ý, nồng hương, vui hạnh phúc!
                     Tết đến cầu Quý Quyến keo sơn, gắn bó, hưởng vinh hoa…”
                Cảm nhận về Xuân bao giờ cũng tùy thuộc vào mỗi tâm trạng, mỗi hoàn cảnh rất riêng; vì thế hoa Tâm cho vườn xuân bao giờ cũng phong phú - Nhà thơ Kiều Trung Phương đã có “Phút Xao Lòng” khi đến thăm mộ Cha Mẹ vào ngày đầu năm mới - rất cảm động:
                       “(…)Hẫng lòng nước mắt con rơi
                                Trước mồ Cha Mẹ hương thời vắng tanh
                                Vạch đường, lau cứa, chen tranh
                                 Xót xa con đứng nhìn quanh, mà buồn

                            …Trên đời đâu chỉ mình đau
                                 Là người ai chẳng qua cầu  tử sinh?
                                 Lạy nầy khấn giữ u minh
                                 Nén nhang con thắp niệm
                                 tình
                                 Mẹ, Cha…”
                Mai Thanh Sơn nhân ngày Xuân “Viếng Chùa”, đã bày tỏ trong bài thơ ngũ ngôn dài 4 đoạn - VHT xin được trích giới thiệu đoạn mở:
                               “Bước chân khắp nẽo đường
                                 Vạn dặm đến chùa Hương
                                 Mõ ru lời cầu nguyện
                                 Chuông ngân niềm Tây phương(…)”
                Hồ Hải nhớ “Cố Hương” của một “Quê nhà” muôn  thuở mong tìm về bằng bài sáu tám sâu sắc, réo gọi:
                      “Nước trôi ngày tháng xa nguồn
                        Cố hương đọng bóng con đường hồng hoang
                        Người đi lộng ánh sen vàng
                         Hư không vang tiếng chuông ngàn tịch nhiên”
Ảnh: Gió hát Thiền ca
                 Với bài thất ngôn bát cú nhiều quy luật giới hạn, Diệu Đức đã phác họa lại cuộc đời của Đấng Đạo sư, với tình cảm kính ngưỡng vô hạn:
                         “Từ biệt cung son quyết xuất gia
                           Sa môn khổ hạnh nơi rừng già
                           Thoát ly sinh tử - tìm chân lý
                           Thiền định, tu hành - Tất Bát Đa
                            Mười một năm trường vui Chánh pháp
                            Thất tuần đêm sáng, rọi Ta bà
                             Cù Đàm chứng quả ngôi cao ấy
                            Đuốc tuệ soi đường - Phật Thích Ca”
                 Bùi Văn Thọ với “Nguyện Cầu”:
                            “Đêm ba mươi, đón Giao thừa
                              Trầm hương ngát tỏa, chuông chùa ngân vang
                               Em về kịp lúc Xuân sang
                               Cùng đi lễ Phật, dâng nhang nguyện cầu”
                  Nhà thơ Phan Thành Minh với “Khổ Nghiệp” luận về nổi khổ đau dài dặt của kiếp nhân sinh (dài 6 đoạn) - VHT xin được trích chia sẻ một đoạn:
                              “(…)Đi về tấp nập ngựa xe
                                Nhịp cầu đã nối trăm quê vào cùng
                                Yêu thương gắn lết thủy chung
                                 Giàu sang trải chiếu giăng mùng ấm no (…)”
                  Ngày xuân - “Quà Cho Cháu” của Hoàng Hà (Bùi Châu Thạnh) rất đặc biệt và dễ thương:
                                “(…) Không có gì cho cháu
                                  Chỉ có một chữ Tâm
                                   Sáng trong như tinh tú
                                   Huyền diệu tựa trăng Rằm
                               … Chỉ có quà cho cháu
                                   Là tấm lòng thương yêu
                                   Hóa hoa đời nhân ái
                                   Thành hoa Đạo tuyệt vời!”
                Nhà thơ Nguyễn Nguyên An với chữ “Nhân” cốt lõi của mọi “quả” trong đời sống - đã chia sẻ cảm nhận thật sâu sắc:
                                   “Gieo xuống chữ Nhân
                                     Mai nở mầm Xuân
                                     Cây đời xanh biếc
                                     Quả ngọt lên mầm

                                      Một mình, một mình
                                      Ngày tháng lặng thinh
                                       Hoa Tâm bổng nở
                                       Một  nụ bình minh”
               Và nhà thơ Vĩnh Hiền với “Giọng Hát Phù Hoa” nhiều âm sắc phong phú, nhiều gợi mở yêu thương trên bước đường tìm về Chân lý - đã tâm sự trong bài thơ dài 34 câu - VHT xin giới thiệu một đoạn:
                                “Sương gió cũ vẫn treo trên cỏ nội
                                  Mà phương tây đèn sáng hội phù hoa
                                  Từng cơn thiếp về trong từng giấc vội
                                  Tôi còn tôi đây đó giọng quê nhà (…)”
               Nguyễn Ngọc Thi vui đón “Xuân Đến” bằng tình cảm tha thiết, nhẹ nhàng:
                                 “Xuân đi
                                   rồi xuân lại đến
                                   Xuân về
                                   tha thiết thân quen
                                    Mai vàng
                                    mỉm cười đón gió
                                    Nắng reo
                                    Xuân đến bên thềm…”
           Vườn Hoa Tâm xin được tạm khép trang thơ Xuân với bốn câu “Yêu Thương” của Ngũ Hành Sơn - như một chia sẻ chân tình cùng tất cả nhân mùa Xuân đến:
                “Yêu nghĩa là dâng một tấm lòng
                  Thênh thang như nước vẫn ngời trong
                  Xuôi về biển rộng cùng năm tháng
                   Hát khúc tình ca say ước mong!”
            Thân ái kính chúc Quý Đạo hữu & Thân hữu: MỘT MÙA XUÂN MỚI AN LÀNH & HẠNH PHÚC!
Huệ Thành, MANG VIÊN LONG
Nội san Vô Ưu số 55

         
      
 
Chia sẻ với bạn bè qua: