Đông Triều. 13:29:30 29-04-2020 (GMT+7).
Kích cỡ chữ:
Phật Đản, ngày của Niềm tin và hy vọng
Ngày Đức Phật thị hiện đản sinh đã được ngưỡng vọng gọi bằng nhiều tên khác nhau – bóng bẩy thơ mộng thì đó là “ Ngày Nở Hoa Cuộc Đời”, hay chí thành tri ân thì “ Ngày Lành Của Nhân Loại”, “ Ngày Của Sự Sống Bắt Đầu” …
Nhà thơ Chơn Ngữ đã gọi ngày Rằm Tháng Tư là “Ngày của niềm tin & hy vọng”:
“… Trăng Rằm bát ngát giữa trời
Sáng soi khắp cõi – thập loài chúng sinh!
Niềm tin bừng giữa lòng mình
Bao tia hy vọng, bình minh sẽ về…”
Nhà thơ Hạnh Phương cũng đã có cùng cảm nhận trong niềm tin yêu vô bờ ấy nhân ngày Phật đản sinh, bởi vì – chính từ ngày Đức Thế Tôn ra đời - loài người đã được an lành sống trong niềm tin & hy vọng giữa bê khổ vô minh đen tối - cho một tương lai an lạc miên viễn của đời mình:
“Nỗi bước Bụt đản sinh
Mỗi hoa sen thơm ngát
Và mỗi bước chúng minh
Niềm tin yêu dào dạt
…Mỗi chúng sanh tự tại
Hít thở khí trong lành
Mở lòng vô quái ngại
Liền thấy Bụt đản sanh! “
( Ngưỡng Vọng Đản Sanh”
“ Vô Ưu báo hiệu một mùa Xuân
Hoa quý ngàn năm nở một lần
Thế giới ba ngàn đầy phước lạ
Ta bà bốn cõi hết mê tâm
Diệu âm tán thán, người cung kính
Thiên nhạc tung hô Phật giáng trần
Hồng ngọc lung linh ngời sắc báu
Hoa Đàm mở hội – dượm Từ ân! “
Từ niềm Tin Yêu & Hy Vọng khởi xuất từ ngày Đức Thế Tôn đản sinh – nhân loại đã được soi sáng con đường dẫn đến sự “diệt khổ” để giải thoát mọi khổ đau – cùng nhau hướng về bến bờ của An Lạc. Triệu Nguyên Phong đã phần nào bày tỏ được mối quan hệ mật thiết giữa “ Đạo & Đời” trong bài thơ nhiều đoạn – VHT xin được trích giới thiệu một đoạn trong vườn hoa của chúng ta:
“…Bao nhiêu năm ấy
Đạo – Đời
Ánh vàng rạn chiếu một trời sáng trong
Sắc son tâm nguyện nối vòng
Tay trong tay với nỗi lòng khát khao!(..)”
Một trong những mối quan hệ gắn bó giữa “ Đạo & Đời” từ nhiều thập kỷ chính là ngôi “ Chùa Quê” thân yêu, gần gũi – với biết bao kỷ niêm êm đẹp của một đời không thể nào quên. Với cách bày tỏ rất riêng- người thơ Trần Minh Nguyệt đã ghi lại cảm nhận một cách nhẹ nhàng & thắm đượm đạo vị trong bài lục bát tứ tuyệt:
“ Chùa quê lộng ánh trăng thanh
Rằm vui lễ hội Đản sanh - Cha lành
Em theo lối nhỏ cùng anh
Vào chùa lễ Phật – long lanh nụ cười!”
Cùng với “ Niềm Tin Ánh Đạo” – Hữu Cần đã bộc bạch chân thành:
“…Niềm vui ấy lan nhanh khắp cõi
Ánh Đạo Vàng tiến bước – vững tin
Duyên lành đâu chỉ cầu xin
Phát tâm hạnh nguyện – niềm tin dẫn đường”
Hồ Thị Sương “ Mừng Ngày Phật Hiện” :
“ Phật hiện – nguồn cội thiết tha
Tình thương mở rộng bao la cõi Người
Từ Bi rạn rỡ, đẹp tươi
Phước lành cho khắp cõi người khổ đau”
“ …Con kính ngưỡng đấng Từ Bi vô lượng
Cứu muôn loài thoát khỏi mọi đau thương
Bậc Y Vương – trong tất cả y vương
Nhà khoa học đứng đầu trong khoa học(..)”
Đào Phước Giao với “ Búp Tay Con Niệm Phật Đà” rất chí tình & thi vị:
“ Búp tay con niệm Phật Đà
Hồn thanh thoát lạ - dịu hòa khổ đau
Ngoài trời hoa lá xôn xao
Luân hồi mấy kiếp, nhiệm mầu đổi thay! “
Với “ Hoa Tình Từ Bi” – Ngọc Ninh đã tâm sự:
“ …Nửa đời sống kiếp phù sa
Nửa đời còn lại hồn ta phiêu bồng
Cuối cùng về với cội nguồn
Nương thuyền Bát Nhã dẫn đường thảnh thơi”
Cảm nhận về ngày Phật đản sinh đã được thi nhân ghi lại thật vô cùng phong phú – mỗi câu, mối lời – là niềm tin yêu, sự tri ân và ngưỡng vọng vô bờ của người con Phật đối với vị Cha Lành kính yêu. Với một đoạn thơ ngắn – Võ Bá đã bày tỏ khá đầy đủ cảm nhận về ngày vui trọng đại này:
“ Đản sinh
Phật hiện giữa đời
Mười phương khai hội
Đất trời hào quang
Chân Như tỏa ánh đạo vàng
Từ Bi phổ độ vô vàn chúng sanh! “
Chúng ta lại thành tâm tường nhớ ngày ĐứcTừ Phụ ra đời giữa cõi Ta bà vô minh điên đảo khổ đau – chỉ để dạy về “ Khổ & diệt khổ” – dần dắt người con Phật tìm về với bến bờ “ Giải thoát & An lạc” cùng niềm tin & hy vọng…
“… Trăng Rằm bát ngát giữa trời
Sáng soi khắp cõi – thập loài chúng sinh!
Niềm tin bừng giữa lòng mình
Bao tia hy vọng, bình minh sẽ về…”
Nhà thơ Hạnh Phương cũng đã có cùng cảm nhận trong niềm tin yêu vô bờ ấy nhân ngày Phật đản sinh, bởi vì – chính từ ngày Đức Thế Tôn ra đời - loài người đã được an lành sống trong niềm tin & hy vọng giữa bê khổ vô minh đen tối - cho một tương lai an lạc miên viễn của đời mình:
“Nỗi bước Bụt đản sinh
Mỗi hoa sen thơm ngát
Và mỗi bước chúng minh
Niềm tin yêu dào dạt
…Mỗi chúng sanh tự tại
Hít thở khí trong lành
Mở lòng vô quái ngại
Liền thấy Bụt đản sanh! “
( Ngưỡng Vọng Đản Sanh”
Ảnh minh họa
Võ Phụng Tiến “ Càm Niệm Ngày Phật Đản” qua hỉnh ảnh của Đóa Vô Ưu tinh khiết ngời sáng niềm tin & an lạc bằng bài thơ thất ngôn bát cú sâu sắc & ngát tình:“ Vô Ưu báo hiệu một mùa Xuân
Hoa quý ngàn năm nở một lần
Thế giới ba ngàn đầy phước lạ
Ta bà bốn cõi hết mê tâm
Diệu âm tán thán, người cung kính
Thiên nhạc tung hô Phật giáng trần
Hồng ngọc lung linh ngời sắc báu
Hoa Đàm mở hội – dượm Từ ân! “
Từ niềm Tin Yêu & Hy Vọng khởi xuất từ ngày Đức Thế Tôn đản sinh – nhân loại đã được soi sáng con đường dẫn đến sự “diệt khổ” để giải thoát mọi khổ đau – cùng nhau hướng về bến bờ của An Lạc. Triệu Nguyên Phong đã phần nào bày tỏ được mối quan hệ mật thiết giữa “ Đạo & Đời” trong bài thơ nhiều đoạn – VHT xin được trích giới thiệu một đoạn trong vườn hoa của chúng ta:
“…Bao nhiêu năm ấy
Đạo – Đời
Ánh vàng rạn chiếu một trời sáng trong
Sắc son tâm nguyện nối vòng
Tay trong tay với nỗi lòng khát khao!(..)”
Ảnh minh họa
“ Chùa quê lộng ánh trăng thanh
Rằm vui lễ hội Đản sanh - Cha lành
Em theo lối nhỏ cùng anh
Vào chùa lễ Phật – long lanh nụ cười!”
Cùng với “ Niềm Tin Ánh Đạo” – Hữu Cần đã bộc bạch chân thành:
“…Niềm vui ấy lan nhanh khắp cõi
Ánh Đạo Vàng tiến bước – vững tin
Duyên lành đâu chỉ cầu xin
Phát tâm hạnh nguyện – niềm tin dẫn đường”
Hồ Thị Sương “ Mừng Ngày Phật Hiện” :
“ Phật hiện – nguồn cội thiết tha
Tình thương mở rộng bao la cõi Người
Từ Bi rạn rỡ, đẹp tươi
Phước lành cho khắp cõi người khổ đau”
Ảnh minh họa
Hòa nhịp cùng niềm vui chung của người con Phật trên khắp hành tinh – NS Thích Nữ Diệu Quả cũng đã một lần nữa khẳng quyết niềm tin & hy vọng nhân ngày “ Phật Đản “ :“ …Con kính ngưỡng đấng Từ Bi vô lượng
Cứu muôn loài thoát khỏi mọi đau thương
Bậc Y Vương – trong tất cả y vương
Nhà khoa học đứng đầu trong khoa học(..)”
Đào Phước Giao với “ Búp Tay Con Niệm Phật Đà” rất chí tình & thi vị:
“ Búp tay con niệm Phật Đà
Hồn thanh thoát lạ - dịu hòa khổ đau
Ngoài trời hoa lá xôn xao
Luân hồi mấy kiếp, nhiệm mầu đổi thay! “
Với “ Hoa Tình Từ Bi” – Ngọc Ninh đã tâm sự:
“ …Nửa đời sống kiếp phù sa
Nửa đời còn lại hồn ta phiêu bồng
Cuối cùng về với cội nguồn
Nương thuyền Bát Nhã dẫn đường thảnh thơi”
Cảm nhận về ngày Phật đản sinh đã được thi nhân ghi lại thật vô cùng phong phú – mỗi câu, mối lời – là niềm tin yêu, sự tri ân và ngưỡng vọng vô bờ của người con Phật đối với vị Cha Lành kính yêu. Với một đoạn thơ ngắn – Võ Bá đã bày tỏ khá đầy đủ cảm nhận về ngày vui trọng đại này:
“ Đản sinh
Phật hiện giữa đời
Mười phương khai hội
Đất trời hào quang
Chân Như tỏa ánh đạo vàng
Từ Bi phổ độ vô vàn chúng sanh! “
Chúng ta lại thành tâm tường nhớ ngày ĐứcTừ Phụ ra đời giữa cõi Ta bà vô minh điên đảo khổ đau – chỉ để dạy về “ Khổ & diệt khổ” – dần dắt người con Phật tìm về với bến bờ “ Giải thoát & An lạc” cùng niềm tin & hy vọng…
Mang Viên Long
Các tin đã đăng: