1010 464
Văn Hóa » Sáng Tác
Chia sẻ với bạn bè qua:
Đông Triều. 01:53:01 09-09-2014 (GMT+7).
Kích cỡ chữ: Giảm Tăng

Cảm Niệm Vu Lan PL 2558 - DL 2014

Cảm Niệm Vu Lan PL 2558 - DL 2014Tiết Trung Nguyên mưa thu se lạnh, tiếng chuông chùa thức tỉnh hồn con. Mỗi chiều, dưới mái chùa Khải Đoan thân quen, lật trang kinh xưa Phật dạy mà trong con bao niềm thổn thức. Từng vần kinh thơ như nhạt nhòa theo dòng lệ tuôn trào.
Kính bạch chư Tôn đức.
Con khóc, khóc theo đức Như Lai đã rơi lệ khi nhìn đống xương khô mà ngậm ngùi thương xót cho thân phận chúng con sao mãi u mê trong luân hồi khổ đau. Con khóc vì mừng theo đức Đại hiếu Mục Liên được Phật chỉ dạy phương pháp báo hiếu cha mẹ, cứu giúp cha mẹ thoát vòng khổ lụy. Con khóc vì nỗi vui mừng khôn tả vì con đủ phước duyên thân cận, đảnh lễ chư Tăng trong ngày Tăng tự tứ, sau ba tháng An cư tịnh nghiệp trau dồi giới đức. Các Ngài là hiện thân cho gương hiếu hạnh xuất trần. Các Ngài theo gương hiếu của đức Thích Tôn, vì mong báo đáp Bốn ân trọng, cứu độ muôn loài mà trong đó, đặc biệt hơn cả, vì báo ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ nhiều đời, các Ngài đã xả tục xuất gia, làm bậc xuất trần thượng sĩ hằng mong cứu độ cha mẹ và hết thảy chúng sanh thoát khỏi khổ đau. Đây chính là cách báo hiếu cao cả nhất. Trong niềm hân hoan đó, xin cho phép chúng con cài lên pháp y đóa hồng vàng hiếu hạnh để bày tỏ lòng quý kính của chúng con trước giới thân thanh tịnh của quý Ngài và cũng bày tỏ niềm tri ân của chúng con lên Tăng bảo đã cho chúng con học được những bài học hiếu hạnh quý báu từ thân giáo của quý Ngài.
Kính thưa các bậc Cha Mẹ trong thế gian.
Chúng con, những đứa con khờ dại của Cha Mẹ. Mặc dù chúng con được học bao đạo lý làm người, luôn tự nhủ phải vuông tròn hiếu đạo để đền đáp phần nào ơn đức sâu dày mà Cha Mẹ đã hy sinh vì chúng con. Nhưng, chúng con không thiếu những lúc vô tình quên đi tất cả. Chúng con quên đi Mẹ như muốn đánh đổi một lần sinh mạng để sinh con ra; tốn hao bao tinh huyết hóa thành dòng sữa ngọt mát nuôi dưỡng con trưởng thành. Chúng con quên Cha Mẹ tiêu hao sức sống đời mình, tảo tần khuya sớm vì tương lai của con. Chúng con quên Cha Mẹ ăn đắng nuốt cay, dãi nắng dầm sương để cho cuộc đời con những ngọt bùi, êm ấm. Chúng con cũng không biết Cha Mẹ không ít lần nuốt lệ trái ngang cho chúng con đầy ắp môi cười, mắt ngời hạnh phúc. Nhiều lắm, Cha Mẹ ơi… nước mắt Người rơi vì chúng con thờ ơ lạnh nhạt với sự hiện hữu của Người chỉ vì…vì nhiều lắm những lí do vô vị. Dẫu đến khi, chúng con được làm Cha, làm Mẹ vẫn vì con cái mà vội vàng quên mất phận làm con, quên đi chúng con vẫn còn có Cha Mẹ. Hôm nay, chúng con cầu xin trên Tam Bảo chứng minh, hướng về Cha Mẹ đảnh lễ xin ăn năn sám hối. Xin Cha Mẹ hãy nhận ở chúng con lòng tôn kính và yêu thương vô hạn của con trẻ đến Người, dù chúng con biết, vòng tay yêu thương của Cha Mẹ luôn dang rộng để ôm ấp, bảo bọc chúng con không lời than oán.
Hỡi những người con đang còn Cha còn Mẹ!
Hỡi những người con! Cha mẹ thương ta vô tư như vầng nhật nguyệt ban ánh sáng cho đời; nâng đỡ đời ta không so đo như đại địa nuôi dưỡng vạn linh. Chúng ta rồi cũng sẽ lại là Cha Mẹ. Hãy lắng lòng nghe tiếng Cha Mẹ thở dài giấu cơn đau nhức của tuổi già khi chúng ta đã ngủ say. Hãy nhìn dáng Cha hao gầy phải nhờ gậy chống, tóc bạc da mồi. Hãy đếm tuổi Mẹ mỏi mòn theo lưng mẹ còm cõi, theo vết nhăn nheo trên gương mặt khô gầy.
Chúng ta hãy buông bớt công việc mà ta nghĩ là luôn bận rộn trên tay, nâng gậy đỡ cha mà nghĩ lại ngày Cha dìu ta bước đầu đời chập chững. Hãy dành chút thời gian riêng tư mà ta cho là quý báu, dâng cơm hầu mẹ để nhớ khi ta được mẹ chăm chút sú mớm, ẵm bồng. Hãy dành câu yêu thương mà ta dốc lòng trao cho tình nhân để thủ thỉ bên tai Mẹ. Hãy bớt đi bó hoa tươi thắm nhất mà ta tình nguyện trao cho người xa lạ để mang về quỳ dâng trên đôi tay gầy guộc của Cha.
Kính lạy Cha Mẹ!
Hôm nay, chúng con quỳ trước Phật đài, xin cho con được quỳ bên chân cha mẹ - đôi chân đã một đời lặn lội vì con xuôi ngược; xin cho con được một lần hôn lên đôi tay mẹ - đôi tay đã chai sần theo nắng gió, nhưng vẫn dắt dìu con đi về phía tương lai. Và chúng con cung kính dâng lên Người đóa hồng tươi thắm tỏ bày lòng ái kính và báo ân của chúng con đối với tình yêu thương bao la vô hạn và công lao khó nhọc, hy sinh cả đời vì chúng con của hai đấng sinh thành. Để mỗi chiều con về quỳ bên chân Cha Mẹ, nhìn Người thật lâu, thật lâu… rồi nói với Người lời nói từ trái tim con: “Cha ơi, Mẹ ơi! Người có biết hay không? Biết là con yêu Người hay không?”
Nhắn cùng những người con. Nếu còn mẹ còn cha, bạn vẫn còn một trời hạnh phúc và hãy cài đóa hồng lên ngực của mình. Đóa hồng nhắc nhở ta phải biết nhớ về nguồn, về cội, bởi nó như dòng máu trong tim mà mẹ cha đã chắt giọt cho ta, đã sanh thành và dưỡng dục nên ta. Từ nay và mãi đến ngày sau, xin bạn hãy giữ gìn đóa hồng đừng để nhạt phai, như gìn giữ tình thương của cha và mẹ bạn. Bạn hãy xem người như hai đấng thiêng liêng tôn quý, và hạnh phúc vì còn cơ hội phụng dưỡng, kính dâng.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn vương mắt mẹ nghe không.

Nếu chúng ta không may mắn vì Cha Mẹ không còn nữa, hãy cài lên ngực mình đóa hồng trắng trinh nguyên. Chúng ta hãy cùng chắp tay tưởng niệm Cha Mẹ và khấn nguyện:
Cha mẹ ơi! Mùa Vu Lan năm xưa qua rồi, con ước mong được dâng đóa hồng lên Người. Cha Mẹ ơi, biết đến bao giờ con lại được trông thấy… ánh mắt Người nhìn con cười hiền hòa bao dung. Nhưng Cha Mẹ ơi, Người hãy yên lòng, mỗi Thu về con lại có thêm bao nhiêu tấm lòng như Cha Mẹ. Tình yêu thương của Cha Mẹ trên thế gian như cánh đồng lúa chín, có biên giới nào ngăn được lòng Từ Bi đâu.
Cha Mẹ ơi! Mùa Vu Lan năm nay lại về, thắp tâm hương trước Phật đài con nguyện cầu cho mọi khổ đau sẽ tan như mây khói, như ngọn lửa Từ Bi một khi được thắp sáng sẽ xóa tan bóng tối của khổ lụy đêm dài. Cha Mẹ ơi, hãy cùng con hướng nguyện, mọi chúng sinh khắp khôn cùng pháp giới, đều thấm nhuần đức Từ Bi trong hào quang chư Phật, dùng pháp mầu Vu Lan cứu độ muôn loài đều đạt giải thoát, an vui.
Nam mô Phổ cúng dường bồ tát ma ha tát.
ĐĐ Thích Hải Nguyện
Chia sẻ với bạn bè qua: